CÀ PHÊ NÓNG MỘT MÌNH
Thơ Phan Thị Mộng Thường
Ngồi buồn bên tách cà phê
Cô đơn quạnh vắng lòng tê tái lòng
Cà phê uống có đắng không ?
Thêm đường cho ngọt khuấy vòng bốc hơi
Buồn tình chiêm nghiệm sự đời
Tình như chén đắng uống rơi lệ sầu
Quán xưa một thuở bên nhau
Yêu thương chăm sóc bao câu ân tình
Giờ đây ngồi uống một mình
Chạnh lòng nhớ đến bóng hình người xưa
Ngoài trời rả rích cơn mưa
Uống cà phê nóng vẫn chưa quên người
Nhớ ai nhớ lắm nụ cười
Bàn tay nồng ấm khóc vùi vai ai
Tình xa tình đã dần phai
Duyên tan nợ dứt trách ai được chừ
P.T.M.T